TIỆN ÍCH BÀI MỚI NHẤT (RECENT POST) GIỐNG VN.YAHOO.COM

09:14 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014


Theo yêu cầu của FRIENDS-PC, bạn yêu cầu làm recent post giống như trang vn.yahoo.com nhưng thời gian qua bận nhiều việc nên chưa đáp ứng yêu cầu của bạn được. Hôm nay mình đã test thành công và xin chia sẽ các bạn việc thực hiện thủ thuật này. Thủ thuật này sẽ giúp cho các bài viết của bạn tự động trình diễn trông khá bắt mắt. Mình sẽ hướng dẫn các bạn từng bước để đưa tiện ích này vào blog của mình. Thủ thuật này sử dụng hơi khá nhiều file script do đó nếu bạn không rành về script thì nên giữ nguyên chúng để tránh bị lỗi, tiện ích sẽ không hoạt động như ý muốn. Bạn có thể xem demo để thấy rõ hiệu ứng của recent post này.

Hình ảnh minh họa
1. Đầu tiên đăng nhập Blogspot
2. Vào bố cục chọn chỉnh sửa HTML

 3. Chèn code css sau vào trước thẻ ]]></b:skin>
.mod{
background:#eee; /*màu nền của tiện ích*/
border:3px solid #6D7B8D; /*đường viền của tiện ích*/
margin-bottom:0px;
width:550px; /*độ rộng của tiện ích*/
padding:0px;}
.glv{height:330px; /*chiều cao của tiện ích*/
overflow:hidden;}
.bd{position:relative;padding:4px 4px 4px 6px;}
.gl2-ct .ct{margin-left:0px;position:relative;}

.vpv{padding:0px;width:316px; /*độ rộng cảu phần bên trái của tiện ích*/
display:none;
position:absolute;
color:#000;
border-right:1px solid #5C5858;
}
.gl-title a {color:#0000ff; /*màu text của tiêu đề bài viết bên trái*/
font-size:13px;
font-weight:bold;}
.gl-title a:hover {color:#ff0033;}
.glv .on{display:block;}
.vimg{width:305px; /*độ rộng của ảnh bên trái*/
height:200px; /*chiều cao của ảnh bên trái*/
border:1px solid #fff;padding:2px;}
.glv ul.vpv-ft li{
list-style-type:none;}
.vpv-ft{
width:40%; /*độ rộng phần bên phải*/
position:absolute;
top:0px;
right:0px;
margin-top:5px;
text-align:left;}
.vpv-ft a{
color:#000099; /*màu tiêu đề bên phải*/
font-size:11px;
font-family:arial;
text-decoration: none;}
.vpv-ft a:hover{color:#ff0033;}
.vpv-ft li{
list-style-type:none;
min-height:40px;
cursor:pointer;
border-bottom:1px solid #5C5858;
position:relative;
text-align:left;}

.vpv-ft li.last{
border-bottom:0;
padding-bottom:5px;}
.vpv-ft li.first{
border-top:1px solid #5C5858;
padding-bottom:5px;}
.vpv-ft li.on{
background:#AFC7C7;
}
.vpv-ft img{
float:left;
width:34px; /*độ rộng của ảnh bên phải*/
height:30px; /*chiều cao của ảnh bên phải*/
margin:3px 4px 0px 2px;
padding:0px;}
.vpv-ft a{font-family:verdana;}
.glv .vpv-ft .on .imgpointer{display:block;}
.glv .vpv-ft .imgpointer{
display:none;
height:14px;
width:6px;
position:absolute;
left:-10px;
top:7px;}
4. Save template lại và trở về phần tử trang
5. Thêm tiện ích HTML/Javascript và chèn vào nó code bên dưới
<script language="JavaScript">
imgr = new Array();
imgr[0] = "http://sites.google.com/site/fdblogsite/Home/nothumbnail.gif";
showRandomImg = false;
fntsize = 12;
acolor = "";
aBold = false;
text = "comments";
showPostDate = true;

summaryPost = 150; //số ký tự hiển thị của bài viết tóm tắt bên trái
summaryFontsize = 12;
summaryColor = "";
numposts =6;
label = "Advanced blogger"; /*nhãn bài viết*/
home_page = "http://www.traidatmui.com/"; /*thay thành địa chỉ blog của bạn*/
</script>
<div id="gl2" class="mod glv"><div class="bd"><div id="gl2-vd"></div><div class="gl2-ct"><div id="gl2-ct1" class="ct on">
<script type="text/javascript" src="http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_glv_post.js"></script>
</div>
<script type="text/javascript" src="http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_ct_post.js"></script>
</div></div></div>

<script type="text/javascript" src="http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_jquery_03.js"></script>
<script type="text/javascript" src="http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_jquery.min.js"></script>
<script type="text/javascript" src="http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_jquery_02.js"></script>
<script type="text/javascript" src="http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_jquery_01.js"></script>
<script type="text/javascript">
(function() { new YAHOO.sea.fp.TodayVSet('gl2-ct1', true); })();
(function(){YAHOO.util.Event.addListener(window,'load',function(){window.setTimeout(function(){
},500);});})();
</script>

6. Sau khi chỉnh sửa xong bạn save tiện ích lại

Ở trên là mình cho tiện ích hiển thị cho toàn bộ bài viết trên blog nếu muốn hiển thị theo từng nhãn bạn có thể thay đổi như bên dưới
Thay http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_glv_post.js
Thành http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_glv_label.js

Và tiếp theo thay http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_ct_post.js

Thành http://traidatmui-tips.googlecode.com/files/ya_ct_label.js


Chúc bạn thành công

Nguồn Traidatmui.com
Read more…

TIỆN ÍCH VỀ TÁC GIẢ Ở CUỐI BÀI VIẾT BLOGGER

09:12 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014


Tiện ích Về tác giả (About the Author widget) đặt ở cuối bài viết Blogger giúp người đọc dễ dàng nắm bắt thông tin sơ lược về tác giả đồng thời nâng cao tác quyền các bài viết trên blog. Nếu blog của bạn cho phép quyền đăng bài viết cho nhiều người thông qua gmail của họ thì chỉ có bạn là tác giả blog được hiển thị tiện ích này.

Nhờ tiện ích này mà người đọc có thể dễ dàng phân biệt được đâu là tác giả - Admin của blog nếu blog của bạn cho phép nhiều người được quyền đăng bài viết.

Để cài đặt tiện ích này, bạn hãy thực hiện theo các bước sau đây.

Bước 1. Đăng nhập Blogger vào Design >> Edit HTML chọn Expand Widget Templates.
 Đặt đoạn code dưới đây vào trước dòng ]]></b:skin>.

.author-panel {
-moz-border-radius:5px;
background-color:#add8e6;
border: 1px solid #000;
margin:-30px 0 20px 0;
padding:5px;
}
.author-avatar img {
-moz-border-radius:5px;
background-color:#333;
width:60px; height:75px;
float:left;
margin:10px 10px 0;
}
.author-panel p {color:#fff;font-size:12px;text-align:justify;}

Bước 2. Đặt đoạn code dưới đây sau dòng <div class='post-footer'> hoặc trước dòng <div class='post-footer-line post-footer-line-3'>.

<b:if cond='data:blog.pageType == &quot;item&quot;'>
<b:if cond='data:post.author == &quot;Tên tác giả&quot;'>
<div class='author-panel'>
<div class='author-avatar'><img alt='' src='URL_Avatar' /></div>
<h3>Về tác giả</h3>
<p>Thông tin về tác giả</p>
<p>Theo dõi:
<a href='http://www.blogger.com/follow-blog.g?blogID=XXXXXXXXX' target='_blank'>Blogger</a> |
<a href='http://www.twitter.com/yourusername' target='_blank'>Twitter</a> |
<a href='http://www.facebook.com/yourusername' target='_blank'>Facebook</a>
</p>
</div>
</b:if></b:if>

Trong đoạn code trên, bạn cần thay đổi những dòng được đánh dấu màu đỏ, lần lượt là Tên tác giả (thường xuất hiện khi bạn đăng nhận xét), liên kết ảnh avatar của bạn, thông tin sơ lược về tác giả, ID của Blog, username trên Twitter và Facebook.

Lưu Template là OK.
Theo thuthuatblogger
Read more…

Thêm nút Like cho comments Blogger

09:07 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
like button


Google vừa bổ xung Google +1 vào Blogger và có vẻ như nút +1 này nhanh chóng chiếm được cảm tình của đông đảo Blogspotter. Google +1 thực hiện chức năng đánh giá cho bài viết, trang tĩnh, trang chủ hoặc trang lưu trữ, vậy còn comments? Chúng ta đều biết đến nút Like nổi tiếng đã trở thành thương hiệu của Facebook, thậm chí họ còn đăng ký bản quyền cho nó. Hoặc không kể đâu xa, "người đóng thế" Disqus cũng có 2 lựa chọn Like và Dislike trong comments. Chẳng còn gì nhanh chóng hơn 1 click Like để thay lời cảm ơn cho comment bạn thích mà đôi khi viết ra thì thấy cụt lủn, không viết thì "thâm tâm day dứt". Ngoài Hiển thị Xếp hạng theo Dấu sao (Star Ratings) hẳn bạn biết có 1 tiện ích đánh giá bài viết với nhiều lựa chọn hơn đó là Phản ứng (Reactions). Bài viết này sẽ giúp bạn đưa tiện ích đó vào đánh giá từng comment.

Tìm trong template thẻ <data:comment.body/>. Sẽ có 2 thẻ như vậy, thẻ đầu tiên để hiển thị thông báo comment đã bị xóa và chắc hẳn bạn không muốn thêm nút Like cho nội dung này, hãy chọn thẻ <data:comment.body/> thứ 2 và thêm vào sau nó đoạn mã dưới đây:
<b:if cond='data:top.showReactions'>
<iframe allowtransparency='true' class='reactions-iframe' expr:src='data:post.reactionsUrl + data:comment.id' frameborder='0' name='reactions' scrolling='no'/>
</b:if>

Sau khi lưu template lại bạn quay về Thiết kế → Phần tử trang chọn Chỉnh sửa widget Blog Posts và đánh dấu vào lựa chọn Phản ứng. Tại đây chọn Chỉnh sửa và thêm những lựa chọn phản ứng mà bạn muốn ngăn cách nhau bởi dấu phẩy rồi lưu lại.
reactions check
Bạn chỉ muốn sử dụng Phản ứng cho comments nhưng Phản ứng sau khi bật thì đang hiển thị cả trên bài viết? Hãy tìm đoạn mã dưới đây trong template và xóa nó đi.
<span class='reaction-buttons'>
<b:if cond='data:top.showReactions'>
<table border='0' cellpadding='0' cellspacing='0' width='100%'><tr>
<td class='reactions-label-cell' nowrap='nowrap' valign='top' width='1%'>
<span class='reactions-label'>
<data:top.reactionsLabel/></span>&#160;</td>
<td><iframe allowtransparency='true' class='reactions-iframe' expr:src='data:post.reactionsUrl' frameborder='0' name='reactions' scrolling='no'/></td>
</tr></table>
</b:if>
</span>

Mình không sử dụng thẻ <data:top.reactionsLabel/> là chữ Phản ứng: vì thấy không cần thiết. Những nút Phản ứng được đặt dưới nội dung comment, tùy sở thích mà bạn có thể đặt ở ví trí khác.

Ưu điểm là có thêm lựa chọn đánh giá cho từng comment để khuyến khích những comment chất lượng. Tuy nhiên nhược điểm sẽ làm giảm tốc độ blog đi đôi chút khi duyệt bài viết.
Read more…

Style đẹp dành cho Thread Comment của Blogger

09:05 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
style thread comment


Đây là một style dành cho Thread Comment mặc định của Blogger. Với style này khung nhận xét của bạn trở nên trực quan hơn khi có sự phân biệt rõ ràng giữa nhận xét reply và nhận xét được reply. Nhận xét của tác giả bài viết được gắn thêm ribbon để phân biệt với các nhận xét khác. Style này được thiết kế theo đúng phong cách mình vẫn theo đuổi lâu nay: đơn giản, rõ ràng và hiện đại. Style này là thiết kế ban đầu dành cho những template của mình sau này vốn sẽ áp dụng Thread Comment làm mặc định, hi vọng nó phù hợp với style đại đa số blog.
Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ ]]></b:skin> trong template của bạn.
#comments{overflow:hidden}
#comments h4{display:inline;padding:10px;line-height:40px}
#comments h4,.comments .comment-header,.comments .comment-thread.inline-thread .comment{position:relative}
#comments h4,.comments .continue a{background:#d80556}
#comments h4,.comments .user a,.comments .continue a{font-size:16px}
#comments h4,.comments .continue a{font-weight:normal;color:#fff}
#comments h4:after{content:"";position:absolute;bottom:-10px;left:10px;border-top:10px solid #d80556;border-right:20px solid transparent;width:0;height:0;line-height:0}
#comments .avatar-image-container img{border:0}
.comment-thread{color:#111}
.comment-thread a{color:#777}
.comment-thread ol{margin:0 0 20px}
.comment-thread .comment-content a,.comments .user a,.comments .comment-thread.inline-thread .user a{color:#d80556}
.comments .avatar-image-container,.comments .avatar-image-container img{width:48px;max-width:48px;height:48px;max-height:48px}
.comments .comment-block,.comments .comments-content .comment-replies,.comments .comment-replybox-single{margin-left:60px}
.comments .comment-block,.comments .comment-thread.inline-thread .comment{border:1px solid #ddd;background:#f9f9f9;padding:10px}
.comments .comments-content .comment{margin:15px 0 0;padding:0;width:100%;line-height:1em}
.comments .comments-content .icon.blog-author{position:absolute;top:-12px;right:-12px;margin:0;background-image: url(https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgUWozcn_6y8gb7U3VFKT-o7YlEzniK98TCqyUE8vEbiLwVZHLtAIRjLC0Dj7vfZOuISzEz2QRSh2bPk8jBcZfRlEYBX0_bC0Xotzlmk0dAGoYDaXxoraXa12VQ3_eQo83FAWbkuSoyKzQ/);width:36px;height:36px}
.comments .comments-content .inline-thread{padding:0 0 0 20px}
.comments .comments-content .comment-replies{margin-top:0}
.comments .comment-content{padding:5px 0;line-height:1.4em}
.comments .comment-thread.inline-thread{border-left:1px solid #ddd;background:transparent}
.comments .comment-thread.inline-thread .comment{width:auto}
.comments .comment-thread.inline-thread .comment:after{content:"";position:absolute;top:10px;left:-20px;border-top:1px solid #ddd;width:10px;height:0px}
.comments .comment-thread.inline-thread .comment .comment-block{border:0;background:transparent;padding:0}
.comments .comment-thread.inline-thread .comment-block{margin-left:48px}
.comments .comment-thread.inline-thread .user a{font-size:13px}
.comments .comment-thread.inline-thread .avatar-image-container,.comments .comment-thread.inline-thread .avatar-image-container img{width:36px;max-width:36px;height:36px;max-height:36px}
.comments .continue{border-top:0;width:100%}
.comments .continue a{padding:10px 0;text-align:center}
.comment .continue{display:none}
#comment-editor{width:103%!important}
.comment-form{width:100%;max-width:100%}

d80556 là màu chủ đạo của style Thread Comment này, bạn có thể thay đổi nó theo ý muốn.
Read more…

Đánh số thứ tự cho nhận xét

09:02 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
number comments


Thread Comment cơ bản đã là trực quan, tuy nhiên một số bạn còn muốn thêm đánh số thứ tự cho nhận xét. Việc đánh số thứ tự cho nhận xét giúp chỉ đích danh nhận xét đó và bài viết này sẽ giúp bạn làm điều đó. Số thứ tự được ghi theo thời gian nhận xét, có nghĩa nhận xét nào có trước sẽ được đánh số trước, nhận xét nào có sau sẽ được đánh số sau. Vì Thread Comment không sắp xếp theo thời gian nhận xét nên đương nhiên số thứ tự nhận xét cũng không xuất hiện tăng dần.
Bước 1: Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ ]]></b:skin> trong template của bạn.
.comments-number{position:absolute;top:55px;left:-44px;border-radius:10px;background:#d80556;width:20px;height:20px;font-size:10px;line-height:2em;color:#fff;text-align:center}
.comments .comment-thread.inline-thread .comments-number{top:44px;left:-38px}

Bước 2: Thay thế đoạn mã (function() { trong template của bạn bằng đoạn mã dưới đây:
var items_copy=[];
(function() {

Bước 3: Thay thế đoạn mã var items = <data:post.commentJso/>; trong template của bạn bằng đoạn mã dưới đây:
var items = <data:post.commentJso/>;
items_copy=items;

Bước 4: Thêm đoạn mã dưới đây vào sau thẻ <data:post.commentHtml/> trong template của bạn.
<script type='text/javascript'>
//<![CDATA[
for(i=0;i<items_copy.length;i++){a=document.getElementById('c'+items_copy[i].id);b=a.innerHTML+'<span class="comments-number">'+(i+1)+'</span>';a.innerHTML=b}
//]]>
</script>

Số thứ tự nhận xét có thể khiến khung nhận xét của bạn trở nên rối mắt, hãy cân nhắc trước khi sử dụng.
Read more…

Thêm nút Cancel reply cho Thread Comment

09:00 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
cancel reply


Cancel reply là hủy bỏ hành động Reply, nó là nút thường có trong Thread Comment. Trong Blogger nó chính là nút Add comment, có điều nút này nằm dưới cùng danh sách nhận xét và như vậy khi muốn hủy bỏ Reply người nhận xét phải kéo con trỏ chuột xuống hết danh sách nhật xét mới gặp. Thủ thuật này sẽ hiển thị nút Cancel reply ngay trên khung nhận xét khi reply.

Thêm đoạn mã dưới đây vào sau đoạn mã if (replybox && (commentId !== replyParent)) { trong template của bạn.
cancelRep=document.getElementById('bc_0_'+items.length+'I');
document.getElementById(domId).insertBefore(cancelRep,null);
cancelRep.innerHTML=cancelRep.innerHTML.replace(msgs.addComment,'Cancel reply');
if((commentId!=replyParent)&&(replybox.src.indexOf('&parentID=')==-1)){cancelRep.style.display='inline-block'}

Thủ thuật đã xong. Nếu muốn trang trí cho nút Cancel reply bạn thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ ]]></b:skin> trong template.
.comments .continue{display:none;border-top:0}
.comments .continue a{border:1px solid #fa0320;border-radius:3px;box-shadow:0 1px rgba(255,255,255,.3) inset;background:#e8233a;padding:5px 10px;font-size:13px;color:#fff!important;text-decoration:none!important}
.comments .continue a:hover{background:#d70d25}
Read more…

Thanh điều khiển cuộn trang cho blog

08:56 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
scrolling
Hình minh họa

Trong quá trình duyệt web hẳn mọi người thường dùng chuột giữa để cuộn trang, hoặc có ai như mình cài Synaptics Touchpad để cuộn trang theo kiểu xoắn ốc rất tiện dụng? Tuy nhiên 4 phím chức năng: Home, Page Up, Page Down vàEnd sẽ giúp ngón tay bớt thao tác hơn, nhất là khi đọc những đoạn văn dài. Mình sẽ hướng dẫn các bạn mang 4 chức năng này vào blog và được điều khiển bằng bấm chuột, ngoài ra còn có thêm chức năng cuộn trang tự động rất tiện dụng cho khách đọc ở blog chuyên về truyện.
Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ </body> trong template của bạn.
<style>
#dp-scroll{position:fixed;z-index:9999;bottom:0;right:0}
#dp-scroll a{display:block;float:left;background-color:#5cd4f5;background-image:url(https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjF7hehkr0ht1Dixrb6PDvzgL_u-4H7aisI188fnr1D-LOfu_YU8zMt9ot7Pp8cPLhgP8WjY8WFlnm82su9-Lti6nRCJpMmnKpvBrdLZJeM6gR4Fl4tiv-1Kshw8tQjW5htUcOPGV9EA6w/s216/scroll.png);width:36px;height:36px;text-indent:-999em}
#dp-scroll a.dp-up{background-position:0 -36px}
#dp-scroll a.dp-down{background-position:0 -72px}
#dp-scroll a.dp-bottom{background-position:0 -108px}
#dp-scroll a.dp-scroll{background-position:0 -144px}
#dp-scroll a.dp-stop{background-position:0 -180px}
#dp-scroll a:hover{background-color:#5cbbf5}
</style>
<script>
function autoScroll(){window.scrollBy(0,1);scrolldelay=setTimeout('autoScroll()',50)}
function stopScroll(){clearTimeout(scrolldelay)}
</script>
<div id='dp-scroll'>
<a class='dp-top' href='javascript:window.scrollTo(0,0);' rel='nofollow' title='To Top'>To Top</a>
<a class='dp-up' href='javascript:window.scrollBy(0,-window.innerHeight);' rel='nofollow' title='Page Up'>Page Up</a>
<a class='dp-down' href='javascript:window.scrollBy(0,window.innerHeight);' rel='nofollow' title='Page Down'>Page Down</a>
<a class='dp-bottom' href='javascript:window.scrollTo(0,999999);' rel='nofollow' title='To Bottom'>To Bottom</a>
<a class='dp-scroll' href='javascript:autoScroll();' rel='nofollow' title='Auto Scroll'>Auto Scroll</a>
<a class='dp-stop' href='javascript:stopScroll();' rel='nofollow' title='Stop Scroll'>Stop Scroll</a>
</div>


Tăng hoặc giảm giá trị 50 để giảm hoặc tăng tốc độ tự động cuộn trang.
Read more…

Thêm nút Like cho Thread Comment

08:50 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
Ở bài viết trước đây mình có hướng dẫn tạo nút Like cho những nhận xét. Tuy nhiên nó có nhược điểm là nếu bài viết càng nhiều nhận xét thì tốc độ tải trang càng chậm theo, và đó là dành cho phiên bản nhận xét cũ của Blogger. Trong bài viết này mình sẽ hướng dẫn tạo nút Like cho nhận xét ở phiên bản Thread Comment mới. Vẫn được sử dụng tiện ích Star Ratings "cây nhà lá vườn" của Blogger tuy nhiên không gây xung đột với tiện ích này ở phần đánh giá bài viết, chỉ tải về khi đưa chuột vào nút Like do đó không làm chậm blog.

like comment

Bước 1: Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ ]]></b:skin> trong template của bạn.
.like-cm{margin-top:15px;width:10px;height:10px;background:url(https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjgGZorGpXLYyof3dlnD8uVsKboVcmq-2G89A0Y7aUktsQOvmQ_vfPqXwKOLdaT4NrwAQAnHl457dkXjvBlCPuDkNnuOkcU-QJJk-0soKuhT3Db_HzXQ7fb9XhfTuUhcKPSdPkTOb8qP5E/s10/like.png) no-repeat}
Bước 2: Thay thế đoạn mã (function() { trong template của bạn bằng đoạn mã dưới đây:
var items_copy=[];
(function() {
Bước 3: Thay thế đoạn mã var items = <data:post.commentJso/>; trong template của bạn bằng đoạn mã dưới đây:
var items = <data:post.commentJso/>;
items_copy=items;
Bước 4: Thêm đoạn mã dưới đây vào sau thẻ <data:post.commentHtml/> trong template của bạn.
<script type='text/javascript'>
var likeurl='<data:blog.url/>';
//<![CDATA[
for(i=0;i<items_copy.length;i++){a=document.getElementById('c'+items_copy[i].id);gl="'"+items_copy[i].id+"'";b=a.innerHTML+'<div class="like-cm" onmousemove="likecom('+gl+')"><div id="like-cm'+items_copy[i].id+'"></div></div>';a.innerHTML=b}function likecom(i){var a=document.getElementById('like-cm'+i);if(a){a.innerHTML='<iframe style="margin:-6px 0 0 -13px" frameborder="0" allowtransparency="true" scrolling="no" height="20" src="http://www.blogger.com/blog-post-reactions.g?options=[Like]&textColor=%23666666#'+likeurl+i+'" width="100"><\/iframe>'}}
//]]>
</script>

Mang về blog và hãy bấm Like cho nhận xét mà bạn thích nhé!
Read more…

Hiển thị avatar người viết bài bên cạnh tiêu đề bài viết

08:43 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
Thủ thuật hướng dẫn các bạn thêm bên cạnh tiêu đề bài viết avatar của người viết bài. Việc hiển thị avatar này giúp mọi người dễ dàng nhận biết nhận xét của người viết bài khi người đó viết nhận xét. Ngoài ra nếu blog bạn có nhiều cộng tác viên viết bài thì nó giúp phân biệt những người viết bài khác nhau.

Và tất nhiên việc hiển thị avatar này là hoàn toàn tự động, sẽ tự cập nhật nếu người viết bài thay đổi avatar.


Bước 1: Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ ]]></b:skin> trong template của bạn.
.avatar-author{float:left;margin-right:10px;border:0;border-radius:50%;padding:0;width:30px;height:30px}
Bước 2: Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ </head> trong template của bạn.
<script>
//<![CDATA[
function av(a){var b=a.entry.author[0];c=b.name.$t;d=b.gd$image.src.replace(/\/s[0-9]+(-*c*)\//,'/s30$1/');document.write('<img alt="'+c+'" class="avatar-author" src="'+d+'" title="'+c+'"/>')}
//]]>
</script>
Bước 3: Tìm thẻ <b:if cond='data:post.title'> và thêm vào trước nó đoạn mã dưới đây:
<script expr:src='&quot;/feeds/posts/default/&quot; + data:post.id + &quot;?alt=json-in-script&amp;amp;callback=av&quot;'/>

Ở bước 3 cần tìm đúng thẻ <b:if cond='data:post.title'> dành cho phiên bản web, có thể nó là thẻ thứ 2 khi tìm kiếm.
Read more…

Cool Popular Posts

08:41 | Thứ Ba, 4 tháng 2, 2014
Bài viết hướng dẫn bạn tạo Popular Posts có giao diện như hình dưới. Ban đầu mình định sử dụng CSS 3 tuy nhiên vì muốn hiển thị cả trên IE7 nên lại chuyển về CSS 2, trong đó thì việc đánh số là CSS 2.1 nên trên IE7 không có đánh số thứ tự.
popular posts


Trong bài viết này mình sẽ áp dụng cho Popular Posts có id là PopularPosts1.

Bước 1: Thêm đoạn mã dưới đây vào sau thẻ <b:skin><![CDATA[ trong template của bạn.
/*
<Group description="PopularPosts Backgrounds" selector="#PopularPosts1">
<Variable name="PopularPosts.background.color1" description="background color1" type="color" default="#fa4242" value="#fa4242"/>
<Variable name="PopularPosts.background.color2" description="background color2" type="color" default="#ee6107" value="#ee6107"/>
<Variable name="PopularPosts.background.color3" description="background color3" type="color" default="#f0f" value="#f0f"/>
<Variable name="PopularPosts.background.color4" description="background color4" type="color" default="#ff0" value="#ff0"/>
<Variable name="PopularPosts.background.color5" description="background color5" type="color" default="#0ff" value="#0ff"/>
</Group>
*/
Bước 2: Thêm đoạn mã dưới đây vào trước thẻ ]]></b:skin> trong template của bạn.
#PopularPosts1 ul{margin:0;padding:5px 0;list-style-type:none}
#PopularPosts1 ul li{position:relative;margin:5px 0;border:0;padding:10px}
#PopularPosts1 ul li:first-child{background:$(PopularPosts.background.color1);width:90%}
#PopularPosts1 ul li:first-child:after{content:"1"}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li{background:$(PopularPosts.background.color2);width:85%}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li:after{content:"2"}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li{background:$(PopularPosts.background.color3);width:80%}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li:after{content:"3"}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li + li{background:$(PopularPosts.background.color4);width:75%}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li + li:after{content:"4"}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li + li + li{background:$(PopularPosts.background.color5);width:70%}
#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li + li + li:after{content:"5"}
#PopularPosts1 ul li:first-child:after,#PopularPosts1 ul li:first-child + li:after,#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li:after,#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li + li:after,#PopularPosts1 ul li:first-child + li + li + li + li:after{position:absolute;top:20px;right:-15px;border-radius:50%;background:#0a960a;width:30px;height:30px;line-height:1em;text-align:center;font-size:28px;color:#fff}
#PopularPosts1 ul li .item-thumbnail{float:left;border:0;margin-right:10px;background:transparent;padding:0;width:40px;height:40px}
#PopularPosts1 ul li a{font-size:12px;color:#444;text-decoration:none}
#PopularPosts1 ul li a:hover{color:#222;text-decoration:none}
Bước 3: Vào Chỉnh sửa HTML (không chọn Mở rộng Mẫu Tiện ích) và tìm trong template từ khóa <b:widget id='PopularPosts1' locked='false' title='Popular Posts' type='PopularPosts'/>. Thay thế nó bằng đoạn mã dưới đây.
<b:widget id='PopularPosts1' locked='false' title='Popular Posts' type='PopularPosts'>
<b:includable id='main'>
<b:if cond='data:title'>
<h2><data:title/></h2>
</b:if>
<div class='widget-content popular-posts'>
<ul>
<b:loop values='data:posts' var='post'>
<li>
<b:if cond='data:showThumbnails == &quot;false&quot;'>
<b:if cond='data:showSnippets == &quot;false&quot;'>
<a expr:href='data:post.href' rel='bookmark' expr:title='data:post.title'><data:post.title/></a>
<b:else/>
<a expr:href='data:post.href' rel='bookmark' expr:title='data:post.snippet'><data:post.title/></a>
</b:if>
<b:else/>
<b:if cond='data:showSnippets == &quot;false&quot;'>
<b:if cond='data:post.thumbnail'>
<img expr:alt='data:post.title' class='item-thumbnail' expr:src='data:post.thumbnail'/>
<b:else/>
<img alt='no image' class='item-thumbnail' src='https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpBT7ZLEsegowz6DowvBcT1h6dchKw21NpG6YaduLjPvsLtU3QhsZ_JAOmME85_nu4OrnO_F1UkLoUxgag21BTH-fXtR68H00i5nkMiXIlgxQsTCDYq0CoBVf5eA1oG53sUL9zObgcnkmD/'/>
</b:if>
<a expr:href='data:post.href' rel='bookmark' expr:title='data:post.title'><data:post.title/></a>
<div class='clear'/>
<b:else/>
<b:if cond='data:post.thumbnail'>
<img expr:alt='data:post.title' class='item-thumbnail' expr:src='data:post.thumbnail'/>
<b:else/>
<img alt='no image' class='item-thumbnail' src='https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgpBT7ZLEsegowz6DowvBcT1h6dchKw21NpG6YaduLjPvsLtU3QhsZ_JAOmME85_nu4OrnO_F1UkLoUxgag21BTH-fXtR68H00i5nkMiXIlgxQsTCDYq0CoBVf5eA1oG53sUL9zObgcnkmD/'/>
</b:if>
<a expr:href='data:post.href' rel='bookmark' expr:title='data:post.snippet'><data:post.title/></a>
<div class='clear'/>
</b:if>
</b:if>
</li>
</b:loop>
</ul>
</div>
</b:includable>
</b:widget>
Bước 4: Quay trở lại Bố cục và chọn Chỉnh sửa widget Popular Posts. Chọn Hiển thị tối đa 5 bài đăng, các thông số còn lại lựa chọn theo ý bạn.
popular posts setup

Để dễ dàng cho mọi người thay đổi màu nền mình đã sử dụng Trình thiết kế Mẫu của Blogger. Bạn vào Thiết kế → Trình thiết kế Mẫu → Nâng cao → PopularPosts Backgrounds và thay đổi lần lượt background color1, background color2, background color3, background color4, background color5 theo ý muốn.

popular posts background setup
Read more…

Cơm nhà…

20:59 | Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014

Những bữa cơm nhà lắm lúc khiến những đứa xa quê ướt nhòe nước mắt. Chẳng phải vì sơn hào hải vị, mâm cao cỗ đầy, chỉ vì bữa cơm nhà có bố, có mẹ, có anh chị em con thôi!

Học xa nhà, chạnh lòng nhất là mỗi khi đến giờ cơm tối. Khi nhà người ta lục đục bếp đèn, quây quần kề cạnh, thì mấy đứa sinh viên lại í ới gọi nhau hôm nay ăn gì để còn ra ngoài mua. Hôm nào chăm còn cắm nồi cơm rồi nấu mấy món giản đơn, thức ăn để nguyên trong nồi chẳng buồn bày ra đĩa. Hôm nào lỡ ngủ qua trưa, muộn giờ chợ, lại mì tôm, rồi bánh mì, cháo, phở lề đường cho xong bữa. Những bữa ăn vội thế rồi cũng thành quen, cười xòa sinh viên ai chẳng thế!
 
Những hôm lỡ có sinh nhật tiệc tùng, người này đưa đi ăn, người kia rủ qua ăn ké, cũng ăn nhiều món ngon, cũng thi thoảng vào nhà hàng, quán “xịn”, thế mà chẳng đâu bằng được nồi cá mẹ kho, bát canh chua mẹ làm. Để rồi vội vã, tất bật cả năm chỉ đếm từng ngày mong được về với mẹ, về với bữa cơm nhà đủ người ấm sực mùi yêu thương.
 
Thành phố lên đèn, cũng là lúc bỗng nhiên thấy lòng mình bé lại. Cứ muốn cuộn tròn một góc, lăn mãi, lăn mãi cho đến lúc chạm được vào lòng mẹ mới thôi…
 
Cơm nhà… 1

Ngày xưa xưa, lúc còn mang trong lòng nhiều ước mơ hoài bão, chỉ muốn vẫy vùng biển cả, xách ba lô lên và đi đâu đó ra quá con phố nhà mình để nói với mọi người rằng “nhìn đi, mình đã lớn!”. Giờ đây, đã đặt chân lên một thành phố xa lạ cũng mấy năm, chốn lạ dần thành chốn quen mà sao cứ đau đáu về cái thành phố ngày đó quyết tâm muốn ra đi bằng được.
 
Ừ thì tự do tự tại, muốn làm gì thì làm, ăn cái gì thì ăn, muốn đi đâu thì cứ việc đến, thế mà lại muốn mau chóng để về với cái bếp nhỏ giản đơn, chiếc mâm tròn, mấy người trong nhà ngồi thành vòng và yêu thương rôm rả.
 
Thèm được mẹ gắp cho từng miếng ngon. Thèm mấy món ăn bố cao hứng lên cùng nấu. Thèm được tỉ tê những câu chuyện nhỏ to về cuộc sống chật chội ngoài kia. Thèm kể cho cả nhà nghe ngoài kia con tủi thân lắm lắm, ai tốt với con, ai khiến con buồn.
 
Thèm cái không khí bếp núp sum vầy, chứ chẳng còn là đứa này ngồi trước laptop ăn cơm, đứa kia úp mì tôm vừa ăn vừa gọi điện. Thèm một bữa cơm mà cả năm chỉ được có mấy dịp. Thế mới nói ngày thường cứ muốn tụ tập bạn bè, bố mẹ gọi điện chẳng thèm nghe, giờ chỉ muốn được nũng nịu đôi ba câu khi mẹ gọi xuống nhà soạn bát đũa…
 
Cứ ngồi ước giá đâu đó có người đợi tôi, nhưng cứ học xa đi, ở nhà lúc nào bố mẹ chả đợi! Còn những người xa lạ nào nào đó nữa, chẳng biết có đợi mình hay không, những gia đình thì bao giờ cũng là tổ ấm.
 
Những bữa cơm nhà lắm lúc khiến những đứa xa quê ướt nhòe nước mắt. Chẳng phải vì sơn hào hải vị, mâm cao cỗ đầy, chỉ vì bữa cơm nhà có bố, có mẹ, có anh chị em con thôi!
Read more…

Ngày hôm qua gió lãng quên bên đời thổi mãi...

23:00 | Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Em biết ơn đời, biết ơn những ngày tháng bên nhau. Với em đó là hoa hồng, là gió xanh, là niềm hạnh phúc như miên viễn, là nụ cười khi có nhau...

"Ngày hôm qua gió lãng quên bên đời thổi mãi...".
 
Một giai điệu thật buồn vọng lại từ của sổ nhà ai trên phố. Phố hôm ấy vẫn vàng ươm màu nắng. Em bước chậm trên vỉa hè, giữa Sài Gòn đầy gió, giữa dòng người ngược xuôi. Em vẫn giữ môi cười dù rằng chúng ta vừa chia tay ở quán cà phê cũ. Em không oán đời, không trách anh và cũng không dùng dằng níu kéo, bởi vì em biết chữ Duyên đã không ở lại cùng chúng ta.
 
Em biết ơn đời, biết ơn những ngày tháng bên nhau. Với em đó là hoa hồng, là gió xanh, là niềm hạnh phúc như miên viễn, là nụ cười khi có nhau để khi anh và em không còn chung đường, em vẫn nghĩ về ngày hôm qua mà sống.
 
Nhớ ngày mới quen anh, khi hai đứa về thăm nhà, mẹ anh đã nói với chúng ta rất nhiều về chữ Duyên giữa những con người trong đời sống này. Mẹ tin rằng chúng ta có Duyên. Và em cũng tin rằng Duyên đã đưa em đến với anh vào một ngày Sài Gòn lộng gió của hai năm về trước.
 
Ngày hôm qua gió lãng quên bên đời thổi mãi... 1
 
Em yêu bản thân mình vì đã nắm bắt mối lương duyên đó. Em thương anh vì đơn giản chúng ta đã đến với nhau rất giản đơn và dành cho nhau mọi điều tốt đẹp.  Em thấy cuộc sống như nở hoa trên mọi nẻo đường em qua, những người em gặp hiền hòa hơn, họ sống với nhau chân thật biết dường nào. Hai năm bên anh, em nhìn đâu cũng toàn điều tốt đẹp. Cảm ơn anh đã điểm thêm sắc màu vào cuộc sống của em.
 
Duyên tự sinh ắt duyên tự diệt, mẹ cũng hay nói với em điều đó, lẽ bình thường em hiểu có hợp rồi sẽ tan. Bên anh sau này dù rằng sẽ là một người con gái khác, dù đau lòng khi nghĩ đến nhưng em tin rằng người đó cũng có cùng mối nhân Duyên như em và anh đã từng.
 
Em sẽ vẫn bước đi trên đường đời, sẽ lại đến với yêu thương, có lúc sẽ không thể tránh được nỗi buồn hay đau khổ, nhưng em tin lắm, rằng ở đâu đó có người đang đợi em để thắt chặt một mối Duyên.
 
Anh rồi sẽ quên em, em rồi cũng sẽ cất ký ức ngày hôm qua tận sâu vào lòng mà sống hết lòng cho hiện tại, nhưng em biết trái tim mình sẽ luôn tin vào điều có thật - em đã từng yêu anh! Ngày mai, dù ngọn gió lãng quên có thổi mãi bên đời, em cũng cầu chúc anh an lành. Hãy sống trọn vẹn với hiện tại nhé, quá khứ của em!
 
Em đi về phía con đường mới, nơi đó sẽ là một cánh đồng vàng hoa, thật nhiều gió để mỗi ban mai, mỗi hoàng hôn em còn được ngắm nhìn cuộc đời và còn được yêu thương.
Read more…

Muốn có thêm cuộc hẹn dưới ánh mặt trời...

22:57 | Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Đi qua đi lại vắt tay suy nghĩ, ráng chiều từng cơn đổ hắt xuống hiên nhà. Lâu lắm mới thấy mặt trời dễ chịu như hôm nay, cây đinh hương trước nhà đã ra nụ, tất cả đều đẹp đều nên thơ...

Một nụ hoa nở khẽ trong bình minh
 
Chào ngày mới tương lai đang sưởi nắng
 
Mắt nhắm chặt miên man trong kí ức
 
Về một chiều lác đác mưa rơi…
 
- Này! Thi sĩ lại bắt đầu làm thơ đấy hử, mà thơ củ chuối thế chả có ai nghe đâu lo đi lo đi không thì ế chổng vó đấy. Suốt ngày thơ với thẩn như bà già - Ngải Tây đập vai Lam cái bốp.
 
Hai đứa quen nhau từ thời còn để chỏm, nhà trong một khu nên nói chung là quấn quýt nhau suốt ngày. Mà sự đời kể cũng lạ, hai đứa với hai tính cách không kiếm chung một điểm tương đồng mà rốt cuộc lại chơi với nhau bền thế. Lam – một cô gái sống hướng nội, yêu văn thơ và vẫn thường lấy tiếng chim làm bầu bạn, tiếng gió làm tiếng đàn. Nói chung là lớn rồi nhưng vẫn còn mộng mơ lắm. Trong khi cô bạn cạ cứng Ngải Tây lại là một tín đồ của Rock, ăn mặc thì lại giống hippop quần thụng áo trễ, tóc xanh xanh đỏ đỏ, ăn nói chả giữ miệng gì. Cái gì cũng khai toẹt cho thiên hạ biết ngoại trừ chuyện của cô bạn thân đầu óc cứ lơ lơ lửng lửng.
 
Người ta thường nghĩ rằng giữa những người chơi thân với nhau thì chí ít cũng phải kha khá điểm tương đồng trong khi cả hai cô đây…….haizzzzzzz. Đúng là dùng “quy luật bù trừ” để giải thích. Một cô ít nói-một cô nói nhiều, một cô nhẹ nhàng thùy mị-một cô cá tính nhưng thất thường, một cô e ấp-một cô xông xáo và hồn nhiên đến lạ kì……
 
-Qua kiếm Lam có việc gì không?
 
-Cứ kiếm bạn là phải có việc à. Mà sao cứ ru rú trong nhà suốt thế, hay là chuẩn bị cho xuất bản một tập thơ, hihihi
 
-Ngải Tây! Mình không đùa đâu đang có chuyện cần suy nghĩ thật mà.
 
-Chuyện gì chuyện gì, kể nghe coi. Cơ mà sao suốt ngày cứ ôm khư khư cái điện thoại vào lòng thế. Hay là….hay là có chàng nào rồi – Ngải Tây vẫn đang tiếp tục dò xét.
 
-Ừ thì có anh này mới quen trên Facebook, nói chuyện lâu rồi mà người ta muốn hẹn gặp ngoài đời. Tại ít tiếp xúc nên đắn đo quá, cứ sợ bị lừa vì bản thân mình rạng rỡ thế này mà, ha ha ha.
 
-Thôi đi bà cô già! Bà có ai rước cho là may phúc bảy mươi đời rồi còn bày đặt. Mà thằng nào nó dại thế chứ?
 
Lam đi qua đi lại, chả biết có nên kể cho Ngải Tây nghe chuyện của mình không. Sợ nó lại nghĩ mình dại dột vì mấy thứ tình cảm trên mạng lắm trong khi nó trải qua biết bao mối tình rồi. Mình thì nhìn người ta có đôi có cặp, cảm giác thèm thuồng như bụng đói mà gặp “Cút chiên bơ”…ực ực thèm quá! Cô  lấy tay lắc nhẹ đầu mình cho tỉnh táo và quyết định kể chuyện này cho Ngải Tây nghe.
 
Muốn có thêm cuộc hẹn dưới ánh mặt trời... 1
Chả biết từ lúc nào mình và anh ấy nói chuyện thân thiết lắm, cảm giác cứ như bà con vậy, có chuyện gì cũng khoe anh. Mà cậu biết rồi đấy! mấy ai chịu được cái tính trời đánh của mình vì hầu như tất cả đều bỏ chạy sau vài lần tiếp xúc. Có lẽ cái tôi lớn quá và bản thân lúc nào cũng muốn được người khác chiều chuộng nên đâm ra sinh hư. Lạ điều  là anh này chịu được mình cậu ạ. Thấy cũng hiền hiền, có lẽ là dân quê lên thành phố trọ học nên mình cảm thấy thoải mái, tự nhiên. Mỗi khi có chuyện gì không như ý thì mình đều kể anh nghe hết. Mà bây giờ mình thật sự rất muốn gặp anh ấy, xem con người và cách nói chuyện có giống nhau không nhưng bản thân lại nhát quá, chả biết sao cả, hu hu cậu nghĩ cách giúp mình với – Lam níu áo Ngải Tây như muốn nũng nịu.
 
 - Chuyện này cậu tự lo đi. Mình chán bọn đàn ông lắm rồi, thằng nào cũng như nhau chả ra gì hết. À mà ăn nem nướng không để mua luôn chứ đang thèm quá?!
 
- Ăn uống gì giờ này. Hay là…mình…mình có ý kiến này cậu xem được không.
 
- Vụ gì? Lại tính nhờ vả chị đây cái gì nữa, nói lẹ lên để chị còn đi “đập phá” nữa chứ.
 
-Hay cậu đi gặp anh ta giúp mình đi, mình núp sau quan sát. Chỉ cần cậu giúp mình chuyện này, mình sẽ làm tất cả vì cậu. Phòng cậu dơ mình sẽ lau, mình sẽ dẫn cậu đi ăn uống thỏa thích, sẽ cùng đi shopping để lựa mấy bộ quần áo không giống ai. Sẽ giúp cậu thu dọn nhà cửa,… cái gì cũng ok, trong vòng 2 ngày. Sao, sao, hấp dẫn chứ?
 
-Cái gì? Thôi hết hứng ăn nem nướng rồi. Cậu lại tính bày trò khỉ gì nữa đây. Sao thấy cái vụ này cứ giống giống phim Hàn Quốc thế nào. Một người giả danh gặp mặt, một người ban đầu chối đây đẩy không chịu đi. Cả hai lại cùng yêu một anh chàng dẫn đến tình cảm bị sứt mẻ. Thôi thôi cho mình xin, mình dám liều cái khác chứ thứ này mình không đùa đâu.

-Chứ ai bảo là không coi đàn ông ra gì? Mình nhớ là chưa nói mẹ cậu vụ cậu làm mất dây chuyền trong ngày sinh nhật, quên chưa nói mẹ cậu là cậu vẫn trốn nhà đi chơi rông nhưng vẫn luôn nói dối qua nhà mình. Bây giờ tính sao, em yêu à! Em phải chọn - Lam vỗ nhẹ má Ngải Tây và thầm thì từng tiếng.
 
-Cậu ghê gớm thật đấy! Cái gì mà hiền lành, trong sáng, thánh thiện. Hừ, là cáo già thì có. Gặp mặt thôi chứ gì, hẹn đi, một lần duy nhất thôi đó, không bao giờ có lần hai đâu – Ngải Tây nói xong mặt xám xị đạp cửa bỏ về.
 
Lam tự dưng thấy có hứng thú với chuyện này, cứ tủm tỉm cười miết. Đã lâu rồi cô không có niềm vui nào cả, cuộc sống vẫn quay với vòng xoay biến động nhưng riêng mình cô thì luôn chìm đắm trong tiểu thuyết và một mớ hỗn độn văn thơ. Lục giữa một rừng quần áo lấy trong tủ mấy cái váy hoa nhẹ nhàng vẫn thi thoảng mặc mỗi lần dạo phố, dẫn Ngải Tây đi mua một đôi hài búp bê, bím tóc nơ đầy đủ làm trang phục cho cô đến với cuộc gặp gỡ này.
 
Muốn có thêm cuộc hẹn dưới ánh mặt trời... 2
Đi qua đi lại vắt tay suy nghĩ, ráng chiều từng cơn đổ hắt xuống hiên nhà. Lâu lắm mới thấy mặt trời dễ chịu như hôm nay, cây đinh hương trước nhà đã ra nụ, tất cả đều đẹp đều nên thơ. Cô muốn nơi hai người gặp nhau khung cảnh phải lãng mạn, nơi thác nước róc rách chảy, nơi tiếng dương cầm du dương bay bổng, nơi mà hai người có thể đồng điệu về cảm xúc. Nhưng mà…cô chợt nghĩ đến con bạn của mình vì biết đời nào nó chịu ngồi yên trong mấy cái nơi như thế, nó thích tung tăng, bay nhảy và thường chơi mấy cái thứ độc đáo đến rợn người. Nhớ có lần nó đốt pháo trong ngăn bàn, mém tí bị đuổi học. Đi đâu được nhỉ, ôi!Điên thật. Tất cả chỉ vì cái sự tò mò của mình mà ra hết. Thôi thì đành gọi hỏi nó cho rồi vì đằng nào người đi gặp cũng là nó.
 
-12h trưa chủ nhật chỗ chuồng cọp ở Sở thú!
 
-Cậu có bị làm sao không? Ai lại hẹn hò chốn toàn đười ươi với vượn thế kia, mà sao lại hẹn cái giờ oái oăm nắng đến điên người cơ chứ?
 
-À! Giờ đó người ta cho cọp ăn thịt, cũng muốn thử hù dọa xem sao. Mà mình đi, muốn hẹn ở đâu là chuyện của mình. Nếu cậu không thích thì đi mà gặp, mình không ham. Bực bội mà!
 
-Rồi rồi, biết rồi! chị bớt nóng dùm em một cái. Trang phục em lựa sẵn rồi, chỉ cần xỏ vào là đi thôi. Tóc thì qua đây bím cho chứ cứ để như bình thường anh ta lại tưởng cậu là giang hồ đâu đến đòi nợ có mà chạy mất dép. Mình sẽ đảm bảo xinh lung linh, xinh điên đảo luôn nếu như cậu gửi trọn tin yêu nơi mình, ha ha.
 
Lam mong chờ lắm, mới thứ hai mà cô đã háo hức, rục rịch chuẩn bị đồ cho chủ nhật. Cuốn sổ tay hồng phấn tick đầy các dấu gạch,  đầu óc chả tập trung làm gì hết. Cô lên mạng thông báo ngày giờ cụ thể với anh. Anh bảo cô khác người, địa điểm chọn cũng thật lạ nhưng trai quê như anh, được hẹn gặp cô là vui lắm rồi chứ nào dám ý kiến, cứ y lệnh mà làm.
 
Muốn có thêm cuộc hẹn dưới ánh mặt trời... 3
Anh nghèo, anh không có những thứ của cải của bọn lắm tiền nhưng quan trọng cô thấy ở anh có nghị lực, niềm tin vào tương lai trước mắt để phấn đấu. Anh nói bản thân anh không có quyền lựa chọn sống trong gia đình giàu có hay nghèo hèn. Quan trọng là anh được sinh ra trên cõi đời, đó là ân huệ mà ông trời đã ban tặng. Cuộc sống của anh, anh sẽ dùng máu trong tim để viết nó. Lam tiếp xúc với anh, chỉ là qua mấy dòng tin nhắn ngắn ngủi nhưng không hiểu sao con người này khiến cô phải suy nghĩ và trăn trở nhiều lắm. Cô nghĩ nếu như anh quyết tâm thì chắc sẽ thành công trong cuộc sống.
 
Anh nói anh tên Đăng, là sinh viên đến thành phố trọ học. Dùng chung điện thoại với bạn nhưng hôm đó gặp sẽ không mang theo vì anh đánh cược với bản thân rằng nhất định cô sẽ đến. Đối với anh cô là người có trước, có sau, lịch sự và luôn giữ chữ tín…
 
-Cậu kéo mình đến Sở thú lúc 8h làm gì? Buồn ngủ muốn chết – Lam phàn nàn trong cơn ngái ngủ.
 
-Mình đi dạo một vòng quanh đây trước khi gặp anh ta cho quen “Địa bàn” để dễ dàng hành động, tiện chụp cho cậu vài tấm ảnh kỉ niệm luôn. Già tới nơi cũng cần vài tấm để đời khoe con cháu chứ, hahaha.
 
Hai đứa đi liên tục suốt mấy tiếng đồng hồ, chụp được vài bức ảnh nên hồn còn đâu toàn mấy tấm nhí nhố. Lam không chịu đi nữa, vốn sức khỏe yếu, không quen vận động nên dễ đau chân. Cô tựa người vào phiến đá ngồi nghỉ, bảo Ngải Tây ra đằng kia mua kem ăn cho bớt nóng. Nhìn Ngải Tây hôm nay thật đẹp, dịu dàng, duyên dáng như khi còn chơi chung lúc bé, nếu cứ ăn mặc thế này và nói chuyện nhỏ nhẹ hơn nữa thì sẽ có khối anh chết đứ đừ. Cô cũng hy vọng bạn mình gặp được một người tốt, vì họ mà sẵn sàng thay đổi suy nghĩ của bản thân.
***
 
Cầm hai cây kem trong tay, chạy thật nhanh về chỗ Lam không sợ kem tan mất. Bỗng cô khựng lại, thấy một đứa con trai quen quen và sực nhận ra đó là Trình Vũ – cậu bạn mà cô vừa đá xong, đang tay trong tay với con nhỏ nhìn phát ghét. 
 
Đang định xăm xăm tiến lại làm cho hắn ta bẽ mặt, cầm kem trên tay cũng không chắc nữa nên “Bộp!” cây kem phần Lam rớt xuống, một anh chàng nhìn khù khờ như mọt sách xin lỗi cô rối rít dù cô biết hẳn không phải lỗi của anh ta. Cô chỉ quá tức giận khi trong tích tắc cô không thấy Trình Vũ đâu nữa. Ngay lúc đó, lửa giận đang bốc lên ngùn ngụt, sẵn “giận cá chém thớt luôn”. Với cái bản tính đanh đá của mình, cô chửi một tràng dài cho hạ hỏa. Nói là chửi anh chứ đầu cô toàn nghĩ về tên Trình Vũ chết tiệt đó. Thấy anh ta cũng tội nghiệp, nghe chửi mà im phăng phắc nên cô tha cho. Anh ta không biết vội vã gì mà đâm đầu đi thẳng, còn cô cứ ngẩn ngơ tiếc cây kem rớt đất mãi. Thế là phải chạy lại chỗ cũ mua cây kem khác cho Lam với tốc độ của “mãnh thú” cho kịp hẹn.
 
- Này! Kính cận đi đâu đây, làm rớt kem của chị chưa đã nữa hay sao mà còn đi theo? Ra chỗ khác chơi vì đây là địa bàn của chị. Con nít! Biến! – Ngải Tây không biết người đó là Đăng nên cứ mạnh mồm nói.
 
- Thế à? Anh cũng đang chờ bạn. Bạn anh cũng hẹn ở đây, cô ấy sắp đến rồi nên em cho anh đứng ké xíu. Gặp xong anh dẫn bạn ra chỗ khác, không làm phiền em đâu – Đăng gãi đầu rồi kèm một nụ cười tỏa nắng.
 
Muốn có thêm cuộc hẹn dưới ánh mặt trời... 4
Vốn là đứa lười học nhưng rất sáng ý và thông minh. Cô nhớ Lam nói anh bạn bảo vốn quê ở miền Trung, hiền lạnh cục mịch. Xem ra đúng là hiền thật, thấy ăn mặc cũng quê quê nhưng lại có đôi mắt thật sáng. Cô ít khi chú ý và nhận xét một người quá nhiều nếu như nó không gây chút ấn tượng gì cho cô. Cô bán tín bán nghi, chỉ sợ là anh ta thật thì không biết chui đâu để khỏa lấp cái sự xấu hổ đến ngượng ngùng này. Cô là con gái thành phố nên ít nhiều cũng tự tin, cô đành bắt chuyện hỏi anh trước nhưng trong lòng lạy trời cho không phải người đó.
 
- Hi! Nãy em đùa với anh cho vui chứ không có ý gì đâu, có gì thất lễ anh bỏ qua cho em nhé – Ngải Tây vân
vê cái váy gần như muốn rách.
 
- Hì hì không sao đâu em.
 
- Mà anh tên gì đó nhỉ, em nghe giọng có phải người miền Trung không anh?
 
- Anh đúng là người miền Trung, anh tên Đăng còn em tên gì?
 
Cô cảm giác như lồng ngực căng phồng, máu dồn lên não không kịp thở. Đâu ai ngờ gặp phải tình huống dở khóc dở mếu thế này, lúc này chạy cũng không được, phủ nhận cũng không xong. Thôi thì đành mất mặt xin lỗi anh ta rồi bắt đầu dịu dàng đóng vai Lam vậy không thì cô sẽ chết chắc. Quân dung tươi tỉnh, khí thái bỗng toát ra vẻ dịu dàng đằm thắm, môi chúm chím tựa như cánh hoa rơi. Cô chỉ ước sao không ai nhìn thấy cái sự giả tạo đến đáng sợ này của mình, không thì ngày mai tạo scandal trên lớp mất.
 
- Đăng! Người anh cần gặp chính là em-em tên là Lam, vẫn hay nói chuyện trên Facebook với anh đấy. Anh đừng ngạc nhiên vì thấy ava trông không giống em lắm. Hình lúc đó cách đây 2 năm, giờ em thay đổi cũng nhiều rồi, ai cũng nói em lớn trông xinh hơn. Còn về việc có thái độ của em từ nãy đến giờ là em đang đùa đấy, chứ em hiền khô à. Tại em sắp diễn đêm văn học nước ngoài ở trường, vào vai mẹ Bạch Cốt Tinh nên chắc do nhập tâm quá mà thiếu sót trong cách cư xử. Anh rộng lượng bỏ quá cho em nhé?
 
Đăng vẫn ngẩn ngơ nhìn cô không chớp mắt. Khuôn mặt tinh anh, dáng người nhỏ xíu nhưng lại khiến anh có cảm giác gì lạ lắm. Như gió lùa qua lồng ngực, như tiếng trống đánh liên hồi. Anh không biết cảm giác đó là gì, nhưng từ lúc gặp cô lần đầu tiên khi cô chạy vội làm rớt kem đến mãi tận bây giờ, tim anh rộn rã lắm. Liệu có phải là……sét đánh cháy tóc không?
 
Anh mời cô vào quán nước gần đó nói chuyện, cái nắng nóng trưa hè không làm những câu chuyện của đôi bạn trẻ kém hấp dẫn. Lam đành phải ngồi thu lu một góc vì mỏi chân và muỗi cắn đến sưng vù và không quên hy vọng cuộc nói chuyện không bị lộ. Không biết giữa hai người nói chuyện gì, có lẽ là nói rất lâu, chỉ khi gặp lại Lam, cô nháy mắt rồi chống tay lên vai người bạn thân rồi nói:
 
-Sắp cho mình một cuộc hẹn lần hai
 
Sở thú trong mắt Ngải Tây hôm đó, tất cả đều như dát bạc mà lung linh... 
Read more…

Trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau…

22:56 | Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

Người ta thường khó mà học được cách nói lời tạm biệt với tình yêu, khó mà chấp nhận để tình yêu trở thành kỷ niệm, và người đã yêu trở thành dĩ vãng. Hay nói đúng hơn là không đành lòng.

"Tay trong tay là tình còn ấm
 
Tay buông tay rồi tình lạnh thiên thu..."
 
Làm sao mà hai người đã từng nhớ nhung, thương yêu, chăm sóc lẫn nhau, một sớm mai kia bỗng dưng buông tay và nhìn nhau như người lạ trên phố? Làm sao mà bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi, những tháng ngày chung đôi, làm sao mà dễ dàng quên đi một ánh mắt khiến lòng mình reo vui, nụ cười khiến tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết gắn bó?
 
Ngay cả khi người ta biết bóng hình đó đã không còn thuộc về mình nữa. Ngay cả khi từ trong sâu thẳm trái tim, người ta biết rất rõ cái mình đang níu giữ là cái không có thực, nó chỉ là cái bóng của tình yêu đã từng có, là chút hương thơm đọng lại của đóa hoa đã phai tàn mà thôi …
 
Tôi vẫn nghĩ người ta yêu, rồi chia tay nhau hẳn là buồn lắm. Buồn đến nỗi ra phố cũng nhớ dáng người kia bước đi thế nào, uống một ly cafe cũng nhớ cách người ấy vẫn cầm chiếc cốc ra sao, ngước lên trời thấy mây trắng bay cũng nhớ màu áo cũ, đưa mắt nhìn xuống tay cũng thấy trống vắng những ngón đan cài. 
 
Trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau… 1

Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu, thì khi hết yêu cũng buồn đến bấy nhiêu. Cũng bởi vì Tình yêu đẹp quá. Nào ai muốn để cho những điều đẹp đẽ trở thành hoài niệm bao giờ. Lại càng chẳng ai muốn mất tình. Cho dẫu người tình đã đi xa cả một đoạn đường dài không sao chạm vào nhau được nữa. Chỉ còn lại đây, một trời lá bay chia lìa, một hạnh phúc tưởng chừng đến tay rồi chợt vỡ, một tình yêu vẹn tròn rồi chia xa, và những hẹn hò từ từ khép lại…
 
Thực ra, điều đáng buồn và tiếc nhất, đôi khi không phải Người yêu, mà chính là Tình yêu. Ta có thể yêu rồi không yêu ai đó nữa. Một người yêu có thể là người quan trọng nhất, và rồi ngày nào đó, là người bạn cũng không. Nhưng Tình yêu thì còn lại. Nó có thể ngủ yên vĩnh viễn, mà cũng có thể tỉnh thức một lúc nào đó. Tình yêu mãi mãi vẫn là Tình yêu đó, là Tình yêu mà ta đã tha thiết, say đắm, và cả đớn đau. Không thể nói là không gì cả cho một Tình yêu, dù đã xa xôi và mờ ảo vô cùng đi nữa. Chính vì thế mà người ta dẫu không còn yêu nhưng vẫn cứ giữ mãi một lòng nhớ nhung. Giữ mãi một Tình yêu đã không còn có thực.
 
Đâu đó trong cuộc đời, người ta vẫn gặp nhau, yêu nhau, chia tay nhau, lãng quên và nhung nhớ. Để trải dài suốt là dư âm của sự lỡ làng. Ta có thể đợi nhau, nhưng cuộc đời không đợi ta. Vì thế mà đã có rất nhiều Tình yêu đẹp trong cuộc đời, nhưng chẳng biết có bao nhiêu trong số đó, đi trọn vẹn được đến cuối đường.
 
Thì trong lúc tình còn ấm, xin giữ chặt tay nhau …
Read more…

Còn tin là còn yêu...

20:23 | Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

Chẳng có tình yêu nào thiếu được niềm tin, sẽ luôn tin, học cách tin và vì yêu mà tin mãi.

Niềm tin được gọi về trong những ngày hoang mang gió, cuộc đời ấn vào chút nghiêng ngả nơi anh, hoài nghi nơi em, và thế là niềm tin lung lay. Cuộc đời dài rộng, tháng năm đợi chờ, trong số 7 tỉ dân ta tìm được nhau, nhưng để mãi được ở bên nhau thì không hề dễ dàng.
 
Anh vẫn thường bảo em rằng: “Hãy tin anh!”
 
Tất cả mọi việc em làm, con đường em đi, khó khăn em phải trải, luôn luôn như thế,  vẫn có một đôi tay dang rộng lúc em cần, ánh mắt dõi theo, trái tim luôn hướng về. Em đặt vào tay anh tất cả yếu mềm, lo toan, đặt vào hết nơi anh con tim bé  nhỏ, chỉ biết ngờ nghệch yêu, ngốc nghếch tin tưởng. Và như một cú ngã bất ngờ nhất, anh không còn giữ lời hứa nữa, anh phá bỏ niềm tin em trao.
 
Anh vẫn là anh mà không còn là anh nữa. Em vẫn là em nhưng thật sâu trong ánh mắt lại bị phủ mờ chút chông chênh xốn xang. Là đã đủ yêu để luôn tin chưa? Là vì yêu mà bỏ qua tất cả, gạt lòng mình để tiếp tục tin chăng? Biết nói sao đây, cứ mãi vội lau giọt lệ chực rơi nơi khóe mắt, tự trách lòng quá yếu mềm mà thôi.
 
Niềm tin - một khi đã vụt mất, biết bao giờ mới được gọi về, thả lại đúng vị trí trung tâm trái tim ta. Chẳng thể khiên cưỡng những tin tưởng, nói tin đó, nhưng trong mắt môi ta trao, đã có một vách ngăn tạo nên từ bao giờ. Niềm tin cũng như một đứa trẻ lắm lời, lúc bảo có, khi lại bảo không, hôm nay vẫn còn đứng đấy, mai đã chạy đi chơi đâu rồi.
 
Còn tin là còn yêu... 1

Không phải không có niềm tin, là luôn tin, luôn cố tin, nhưng bàn tay bé nhỏ này không còn đủ sức níu giữ gì nữa, nỗi đau này lớn quá, không thể chống chọi nổi. Là một nhánh cây nhỏ bé mọc lên trong chiều bão, cây muốn đứng mãi, nhưng mưa tạt gió xô, cây làm sao để bám đất khi đất không còn muốn ôm cây...
 
Thứ tha là có thể, tập tin tưởng thêm lần nữa rồi, liệu anh có còn làm em vấp ngã nữa không? Anh lại hứa, không, anh đừng hứa nữa! Em không cần những lời hứa sáo rỗng đầu môi. Hãy cảm thông cho em, khi thỉnh thoảng em lại nhìn sâu vào mắt anh tìm về một chút gì đó, cố nắm lấy một điểm tựa để tiếp tục cùng anh song hành bước đi.
 
Em vẫn mơ về một ngày, không cần những chứng minh, không cần những ngụy biện, chỉ cần nhắm mắt, an yên, dù đi xa cách nào, anh vẫn đứng yên đấy mà đợi, mà chờ em. Chẳng có tình yêu nào thiếu được niềm tin, sẽ luôn tin, học cách tin và vì yêu mà tin mãi. Và từ đây, em lại lớn thêm một chút, mạnh mẽ hơn một chút. Tình mình lại nếm thêm chút vị “thứ tha”, đừng thử em nữa anh à, em không đủ bao dung mạnh mẽ như anh vẫn thấy đâu anh.
Read more…

Vì năm tháng mài mòn những nỗi đau

20:22 | Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

Là vì những năm tháng trôi qua như một quy luật tự nhiên nhắc nhớ chúng ta rằng, cuộc đời này vẫn đang chuyển động, dòng người vẫn trôi, tình cảm cũng đi theo quy luật của nó.

Sau chia tay, chuyện tình buồn kết thúc, ta thu mình vào những vỏ ốc vô hình, gắng sức bao bọc lấy trái tim có nhiều vết xước.

Có người có thể đeo cho mình một chiếc mặt nạ hoàn hảo, trong tay với những yêu thương mới. Những mối quan hệ vội vàng chóng vánh, trái tim lại trở nên nhàu nhĩ đau thương.

Có người tránh né thực tại, phủ nhận cảm xúc, kết bạn với cô đơn, chuyện yêu đương nằm bên lề cuộc sống.
Chúng ta có thể nhớ rất lâu những nỗi đau mình phải gánh lấy, nhưng lại nhớ rất mờ nhạt việc ta đã yêu nhau như thế nào. Việc tránh né mãi mãi là lựa chọn cho những người yếu đuối, xu hướng lảnh tráng vết thương không giúp vết thương lành da mau hơn, chỉ khiến mỗi người trong chúng ta trở nên khô héo, cằn khô hơn trong chính mảnh đất màu mỡ yêu thương của mình.

Chúng ta chỉ được sống một lần trong cõi đời này, cũng chỉ có một lần trải qua thời xuân trẻ. Chúng ta còn lướt qua quãng đời của bao nhiêu người xa lạ khác. Và cũng bấy nhiêu người xa lạ chen chân vào cuộc sống của ta. Vì vậy, mọi thứ vẫn theo quy luật của tự nhiên, người đến sẽ đến và người đi sẽ ra đi khi cần. Chúng ta có thể gắng gượng níu kéo một ai đó, nhưng không thể thay thế họ đưa ra quyết định.
 
Vì năm tháng mài mòn những nỗi đau 1

Ai đó từng nói thời gian là liều thuốc màu nhiệm nhất, có thể xóa mờ nỗi đau. Vậy thì hãy tận dụng lấy liều thuốc ấy cho vết thương của mình. Năm tháng trôi qua, kỷ niệm trở nên cũ kỹ, tim yêu dành cho một người không còn nhiều thổn thức, nước mắt cũng không thể khóc than vì một người đã xa.

Cuộc sống vốn dĩ nhiều hơn một chữ “yêu”. Là bởi còn tồn tại những mong, nhớ, giận hờn, thương và yêu đi liền một dạ, là cả quý mến và chân thành thẳng thắn. Đừng vì những điều không hay xảy ra ở quá khứ mà vội gạt bỏ đi một tương lai còn nhiều mới mẻ sắp diễn ra.

Thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời, rằng ai sẽ là người ở lại, ai sẽ là người ra đi, ai sẽ là người yêu thương ta thật lòng thật dạ. Thời gian cũng sẽ trả lời, rằng nỗi đau đang rỉ máu có đáng để ôm ấp khờ khạo hay không, niềm hạnh phúc của tương lai có đáng để chờ đón hay không…

Nói cách khác, thời gian lắm lúc vô tình nhưng đôi khi hữu ý. Là vì những năm tháng trôi qua như một quy luật tự nhiên nhắc nhớ chúng ta rằng, cuộc đời này vẫn đang chuyển động, dòng người vẫn trôi, tình cảm cũng đi theo quy luật của nó. Hãy để những chuyện buồn của quá khứ trôi qua, bị mài mòn bởi những vệt thời gian già cỗi. Hãy để vết thương trong tim mềm say ngủ, chỉ nên đánh thức những gì tươi mới và hứng khởi cho cuộc sống của ta mà thôi.

Dành cho những ai vừa trải qua nỗi đau tình cũ, những ai còn vấn vương một chuyện buồn chưa vơi. Dành tặng họ một guồng quay thời gian mới mẻ, với những điều ắp đầy hy vọng. Chỉ cần gieo niềm tin:

… Năm tháng có thể mài mòn những nỗi đau!
Read more…

Mây ở đâu là chuyện của gió

20:21 | Thứ Hai, 20 tháng 1, 2014

Ngồi đây, tôi biết cô đơn đang hôn nhẹ lên trán mình, nhưng chắc chắn nụ hôn đó không vấn vương một nỗi buồn nào cả. Vì tình yêu là chuyện của trái tim và mây ở đâu là chuyện của gió, phải không em?

Ngày trước, khi còn với nhau, Hân có thói quen rất đỗi dễ chịu, em hay rúc nhẹ vào ngực lúc tôi đang căng mắt viết bài cho tòa soạn, rồi tự níu lấy cánh tay choàng dịu qua vai, thỏ thẻ vào tai tôi đủ điều. Hân nói rất nhiều, nhưng khó mà tôi hiểu hết được. Trong cả lô lốc các lý thuyết, cảm nhận của em về tình yêu, tôi và em đã từng có một trận tranh cãi nảy lửa. Em coi tình yêu là một cuộc bám víu - giống như một nhà văn nữ nào đấy đã từng viết - mà vốn dĩ bám víu thì rất đáng thương. Em nói tình yêu là chuyện của trái tim, yêu theo trái tim mình thôi. Tôi lại nghĩ khác, có chung, có thủy và cả trách nhiệm.
 
Khi cuộc cãi vã lên đến đỉnh điểm, mặc kệ tôi, em im lặng chọn một góc nhỏ nào đấy và nức nở. Nhìn em tội nghiệp và đáng thương như con mèo kiệt sức sau một cuộc truy đuổi quyết liệt nhưng không thành. Thế mà lúc ấy, lòng tự trọng của tôi chẳng cho phép mình vỗ về con mèo đang ủ rủ kia…
 
Mùa đông năm ấy, em bỏ lại tôi một mình trong căn phòng tưởng chừng sẽ ngập màu hồng. Mảnh giấy mỏng đặt dưới lọ hoa: “Em sống theo trái tim mình, anh nhé!”
 
Đơn giản và nhẹ nhàng như khi Hân đến. Những ngày sau đó, tôi tìm em, lục tung cả thành phố, từng ngõ ngách, từng chốn cũ nơi chúng tôi đã có nhau. Bờ hồ vẫn lặng như lúc trước, dải ghế đá vẫn đủ hơi lạnh để khiến cho các cặp nhân tình tựa vào nhau khi sương xuống. Hàng cây vẫn lao xao như thế, chỉ có điều lá rụng ngày ấy đã được dọn sạch, thay vào đó là những vũng nước còn đọng lại từ cơn mưa rào đêm qua. Tôi đi một mình, lang thang như một kẻ tha phương chẳng biết ngày mai. Bao nhiêu công việc, bao nhiêu sự kiện để viết bài bị đọng lại. Mọi người nhìn tôi bằng ánh mắt thờ ơ, cũng có thể là giả vờ thờ ơ. Chẳng có ai nỡ chỉ trích một kẻ thất bại trong chuyện thương yêu. Nhưng tất cả những gì tôi bỏ ra đều vô ích. Hân biến mất tựa hồ như chưa đến, chẳng một dấu tích.
 
Ở thành phố không rộng những đủ để hai người từng yêu thương lạc mất nhau như thế này, Hân không quen ai, em ít khi ra ngoài và giao du với bạn bè. Cũng có thể Hân có bạn, nhưng những mối quan hệ bên ngoài của em hầu như tôi không biết. Đã từng có lúc tôi tự cho mình cái quyền được sở hữu Hân, nghĩ em là của tôi và mãi mãi về sau vẫn thế. Nhưng chính cái chủ quan ấy, chính cái quyền ích kỷ ấy đã đẩy em biến mất khỏi tôi. Chưa bao giờ trong một vòng đời, tôi thấy mình ngu ngốc đến như thế, nhưng rồi mọi chuyện cũng dần dễ hiểu hơn khi tôi vô tình bắt gặp Hân và Phú ở MinDa Café.
 
***
 
Những buổi trưa lúc giao mùa của tháng 3, trời làm nắng như đổ lửa. Từ ô cửa kính bên cạnh bàn làm việc của tôi ở tòa soạn nhìn xuống dưới là quán café sách. Tầm nhìn lại trúng ngay vào dãi hành lang đầy hoa tường vi của các khung của sổ bên ấy. Dán mắt vào màn hình máy tính để biên tập bài như thế, đến khi đầu óc hơi nặng một chút, tôi tháo kính rồi tự pha cho mình một tách trà để thư giãn. Ngày nào cũng vậy, trong khoảng gần 2 tuần tôi luôn nhìn thấy em ngồi ở đấy, bên khung cửa sổ đầy hoa tường vi. Ấn tượng đầu tiên của tôi về em là một cô nàng đeo kính, da trắng và trong như chưa hề có một vết tì. Chỉ riêng điều trên đôi vai trắng ngần ấy luôn hiện rõ một tattoo nhỏ.
 
Mây ở đâu là chuyện của gió 1
 
Em thích mặc váy hoa, và thường xuyên chỉ dùng Deal – một loại cocktail ở miền nhiệt đới. Trong mắt tôi, chừng ấy thông tin không ngăn nỗi sự tò mò. Thứ nhất là gương mặt và thứ hai là cái tattoo nhỏ nhắn kia. Em ngồi đó, kiên trì và nhẫn nại đến mức như bị kết dính với chiếc sô-pha màu trắng. Điều khiến tôi thảnh thơi dần dần không còn là tách ô long ấm nóng nữa. Chính là em, được nhìn em an nhiên và hiền hòa trong không gian tựa hồ chỉ dành riêng cho một người đã khiến tôi có một hứng thú lạ lùng trong công việc. 
 
Thế mà những ngày giữa tháng tư, tôi không thấy em an nhiên như vậy nữa. Biết bao nhiêu hụt hẫng hiện lên trong đầu một gã trai vốn đã thiếu yêu thương, Sự tiếc nuối không nhấn chìm một con người nhưng có thể sẽ khiến ai đó hụt hơi trong một vài công việc tưởng chừng là quen thuộc. Ngoài giờ làm, tôi lang thang nhiều hơn ở các quán xá, mong mỏi một điều tưởng là không thế. Giá mà tôi có một lần mạnh mẽ, không chấp nhận những nhẹ nhàng yên bình như thế. Cảm giác giống như cứ mãi ngắm nhìn một thứ đồ yêu thích trong quán mà không mua nó về rồi đến một ngày, bất ngờ nhận ra nó đã thuộc về quyền sở hữu của người khác. Nhưng tôi còn lạc quan, còn hy vọng khi ít ra bây giờ có thể em chưa thuộc về ai. 
 
Sáng nay, một vụ cháy nhà do nổ bình gas ở con hẻm cuối đường Hoàng Diệu khiến cho một người dân gọi điện khẩn về tòa soạn. Tất cả phóng viên đã đi công tác, tôi đành xách máy chạy đi lấy tin. Thực ra đây cũng là một công việc mà đáng lý ra một phóng viên như tôi phải năng nổ, nhưng cảm giác gần 3 tháng nay không chạy tin sự kiện khiến tôi chây lười với vụ việc như thế này. Đến nơi, người dân hiếu kỳ tập trung lấp cả con hẻm chật chội.
 
Đám cháy đã được dập, nhưng bờ tường với vết nhơ của khói thì còn đó. Lách qua những đồ đạt đã hư hỏng, tôi nhẹ nhàng đi vào căn phòng, nơi có bình gas phát nổ. Chủ căn nhà là một cô gái khoảng 22, tôi đoán thế. Nhìn cô ủ rủ và xõa tóc hững hờ ở vai. Có lẽ cô không nhận ra sự có mặt của tôi cho đến khi tôi bắt đầu chuyển chế độ máy ảnh sang có đèn flash. Nhưng không ngoảnh mặt lên nhìn, cô quay lưng lại, và thu người vô góc tường. Trong không khí nặng nề của căn phòng, sự “chuyển động” ấy làm tôi khẽ đưa mắt nhìn về cô một lần nữa. Đôi vai gầy sau làn tóc hơi rối ấy thấp thoáng một tattoo, chính là tattoo trên đôi vai mà tôi thường thấy từ ô cửa kính tòa soạn. 
 
- Anh có cần thông tin gì thêm không? Căn nhà này là em thuê lại của người ta thôi! - Vừa nói, em vừa khẽ lắc đầu cho những sợ tóc còn vướn ở khóe mắt hất ra. Giọng em cất lên phá tan không khí nặng nề của căn phòng đầy mùi khói. Từ khi nhận ra tattoo trên vai em, tôi buông hờ máy ảnh.
 
- …
 
- Anh phóng viên ơi! – Em lại gọi tôi lần nữa.
 
- À… Ừm, thực ra thì có nhiều chuyện để hỏi lắm, nhưng cơ bản là anh sẽ không viết bài này.
 
- Ý anh là…? – Em lấy tay đẩy gọng kính viền đen lên trên sóng mũi, ngước mắt nhìn tôi.
 
- …
 
***
 
Tôi kể cho em nghe hết, rằng tôi đã nhìn thấy em như thế nào, những ngày qua tôi lang thang để tìm em ra làm sao. Có thể em không hứng thú lắm về câu chuyện “một mình” của tôi, và cũng có thể em nghĩ đó chỉ là một kịch bản cưa cẩm quen thuộc của những tên phóng viên dẻo miệng. Nhưng không biết em nghĩ gì mà vẫn dọn chút ít đồ đạt còn sót lại sau vụ cháy để về với căn phòng ở khu chung cư của tôi.
 
Mây ở đâu là chuyện của gió 2

Hân là con gái của mùa thu Hà Nội, em nhạt nhòa nhưng sâu sắc. Hân kể với tôi rẳng em đang đi tìm, chỉ là tìm thôi chứ thật ra em cũng chưa biết là mình đang tìm thứ gì. Em nói Hà Nội hiền và rất nhiều thứ hay ho, nhưng chật quá, cả công việc cũng chật nên em đến thành phố nơi tôi đang ở để tìm. “Anh có quyền nghĩ rằng em đã tìm thấy thứ ấy… Chính là anh!” – Hân nói vậy. Tôi tin em.
 
Căn phòng không rộng lắm, chỉ đủ làm hài lòng một tình yêu mới chớm. Ban ngày tôi đi làm, Hân ở nhà, hoặc vùi mắt vào tiểu thuyết, hoặc một mình bên khung cửa với ấm trà ô long. Buổi tối, chúng tôi cùng nhau rảo bước khắp các con đường nhiều cây của thành phố. Hân nói rằng em nhớ Hà Nội ở những mùa lá rụng, tôi đưa em dạo qua góc công viên, nơi đó có con đường quanh năm được phủ lá. Những ngày khi lượng tin bày đầy đủ với chỉ tiêu tòa soạn giao cho, tôi cùng Hân đi đâu đó thật xa, vùng ngoại ô hay những miền quê yên ả.
 
Mây ở đâu là chuyện của gió 3
 
Thỉnh thoảng, tòa soạn cũng có tiệc tùng, tôi và em lại được dịp sánh bước bên nhau. Mọi người khen Hân mà lòng tôi cứ rộn cả lên, còn em thì chỉ cười tít cả mắt chứ không nói gì trong những buổi như thế. Hạnh phúc khi ấy như tấm vải hồng ngập cả gương mặt lúc nào cũng hớn hở của tôi, hạnh phúc chan vào cả công việc và trong cả những chuyến đi dài ngày lên vùng cao. Nhưng đôi khi hạnh phúc quá, yên bình quá khiến người ta hay ảo tưởng về những thứ đang có. 
 
***
- Em về nhà với anh! – Đẩy cửa đi vào, không chào Phú như mọi ngày ở tòa soạn, tôi nắm tay Hân kéo ngược về phía mình và hét như một cái loa khiến cả quán café nhìn lại.
 
- Anh thả tay em ra đi, tại sao em lại phải về với anh chứ? – Hân cố vung tay.
 
- Em… - Tôi hơi cứng người trước thái độ đó của em, có lẽ tôi đã nhầm người, đây không phải là Hân trong mắt tôi. – Em nói như thế là sao? Bao lâu qua em ở đâu? Bao lâu qua em là của ai? Em nhớ không?

Hân mím môi, khẽ nhíu mày có lẽ vì đau ở tay, nhưng sự yếu đuối đó không che được thái độ của em ở đôi mắt:
 
- Anh Huy à, em không là của ai cả, có lần em nói với anh rằng em đang đi tìm một thứ, là em bỏ Hà Nội vào đây để gặp Phú.
 
Tôi buông tay Hân ra, mắt hững hờ đủ để nén những dòng nước mắt sắp rơi. 
 
- Anh ngồi xuống đi để em nói cái này, ở đây đông người, anh làm như thế không hay lắm. – Giọng Hân vẫn nhẹ nhàng như thế. Tôi ngồi xuống, từ lúc nào, Phú đã biến mất khỏi quán. 

Nắng ngoài trời bỗng hé ra, từng dòng người cứ vội vã như thế mà không biết được rằng đó là giọt nắng hiếm hoi của những ngày mưa tháng 11.
 
- Những ngày qua em biết là anh tìm em như thế nào không? – Tôi nói nhưng vẫn để mắt ngoài đường.
 
- Em xin lỗi, vì đã giấu anh thời gian qua về chuyện đó. Em và Phú yêu nhau lúc anh ấy còn công tác ở Hà Nội. Vô tình hay sắp đặt, anh ấy bị chuyển vào đây, em đòi vào nhưng anh ấy không cho. Và khi em vào thì lại gặp anh...
 
- Thế còn những buổi tiệc? – Tôi thấy lòng tự trọng của mình đang rơi một cách thảm bại khi cứ mãi níu như thế.
 
- Đã có lúc em nghĩ mình yêu anh, nhưng rồi tình yêu đó… Em xin lỗi. – Hân cúi người, em lại giống như con mèo ủ rủ lúc trước.
 
Không khí rơi vào khoảng lặng, Hân nhẹ nhàng đứng dậy. Khi nỗi thất vọng cứ dần dần rơi tí tách xuống đầu một gã trai đã đánh mất lòng tự trọng chỉ vì một người con gái thì cô đơn nhanh chóng nhận anh làm “đứa con hoang quý báu”. Tôi biết như thế nào là vừa phải cho điểm rơi của bản thân. Khi em bên tôi, chưa một lần tôi nhìn vào mắt em mà tự hỏi: “Em có hạnh phúc như tôi đang cảm thấy hay không”?. Một kẻ như tôi, rất đáng bị bỏ rơi…
 
Bên ngoài ô cửa kính, nắng vẫn rải đều như thế. Ngồi đây, tôi biết cô đơn đang hôn nhẹ lên trán mình, nhưng chắc chắn nụ hôn đó không vấn vương một nỗi buồn nào cả. Cứ để em làm những gì em thấy hạnh phúc. Vì tình yêu là chuyện của trái tim và mây ở đâu là chuyện của gió, phải không Hân?
Read more…
Trang 1 / 512345»